Tình trạng ô nhiễm môi trường do chất thải rắn sinh hoạt ở các vùng nông thôn là câu chuyện không mới nhưng luôn nóng. Theo thống kê của Bộ Tài nguyên và Môi trường, lượng chất thải sinh hoạt nông thôn trong cả nước khoảng 32.000 tấn/ngày. Tỷ lệ thu gom trung bình chỉ đạt khoảng 40 - 50% so với lượng chất thải rắn sinh hoạt phát sinh. Đáng nói, một số địa phương vẫn ở trong tình trạng thiếu các khu xử lý rác thải sinh hoạt tập trung trong một thời gian dài do những vướng mắc trong việc xây dựng cũng như sự phản đối của người dân.
4 năm trước, khu đất ở xóm 8, xã Nghĩa Trung (huyện Nghĩa Hưng, Nam Định) là khu xử lý rác thải chôn lấp tập trung với diện tích gần 7.000m2 của địa phương. Giờ đây, khu đất này là một trong những lý do do để các hộ dân tại xóm 1 và xóm 7 phản đối việc xây dựng bãi rác theo mô hình lò đốt với diện tích khoảng 2.000m2 trên phần đất khu vực xóm mình.
Không chỉ cho rằng bãi chôn lấp rác cũ dù bị đổ tường bao do bão vào năm 2016 vẫn hoàn toàn có thể tiếp tục sử dụng nếu sửa lại, những người phản đối việc UBND xã Nghĩa Trung cho xây dựng lò đốt rác trên đất khu vực giữa xóm 1 và xóm 7 còn cho rằng, công trình xử lý rác thải này quá gần với khu dân cư, với các công trình đời sống quan trọng hay khu vực tâm linh cộng đồng.
Việc phản đối xây dựng lò đốt rác này kéo dài từ năm 2017 cho tới nay chưa dứt. Đơn thư vẫn được gửi đi. Những mâu thuẫn với chính quyền cùng đơn vị thi công mỗi khi lò đốt rác được tiến hành xây dựng chưa có dấu hiệu ngừng lại. Nhất là khi những người phản đối tin rằng, UBND xã Nghĩa Trung - chủ đầu tư của công trình - đang làm chui, chưa được cấp phép.
* Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam trên TV Online!