Bà nội của Ben chỉ thích ăn mỗi món bắp cải và chơi trò xếp chữ. Theo Ben thì bà chán kinh khủng. Cho đến khi cậu phát hiện ra bí mật vĩ đại của bà: Bà là một tên trộm nữ trang quốc tế...
“Bà nội Găngxtơ” đã làm cho nhiều người đọc không chỉ cười mà còn rơi nước mắt. Vì cháu mình bà nội của Ben sẵn sàng trở thành găngxtơ, bà chẳng ngại ngùng trốn khỏi bệnh viện bằng đường cửa sổ (vì thang máy bị hỏng) để chuẩn bị cho thực hiện vụ trộm bộ Báu vật Hoàng gia từ Tháp London cùng với đứa cháu trai 11 tuổi của mình – một cậu nhóc có niềm đêm mê bất tận với “ống nước” và cũng là người đã vạch ra bản kế hoạch hoàn hảo cho vụ trộm. Bà cũng không ngại mặc đồ bơi và chạy xe với tốc độ “cực nhanh” 5km/giờ trên đường cao tốc, chẳng ngại lội qua sông Thames và chui vào ống cống.
Yêu thương dù ở bất kỳ hình dạng nào, bất kỳ hoàn cảnh nào vẫn là yêu thương. Tình yêu thương của bà nội dành cho Ben vượt lên cơn đau của bệnh tật và an toàn của bản thân để giúp cho cháu mình cảm thấy vui vẻ và tin tưởng vào đam mê của mình. Những trang cuối cùng là những tranh sách cảm động nhất, con người ai rồi cũng sẽ già và chết đi, nhưng những gì người đó làm mới thật sự sống mãi với người ở lại. Đối với Ben, tình yêu thương của bà nội là tài sản quý giá nhất mà bà để lại cho cậu. Quan trọng là bà nội của Ben – Bà nội Găngxtơ đã giúp ta thấy rằng, người già không hề nhàm chán một tí nào.
"Trong tuyệt phẩm này, Walliams đã cân bằng giữa hài kịch đỉnh cao với một thông điệp đầy xúc động", đó là nhận xét của nhà văn Daily Mail.
Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam TV Online.