Đô vật Nguyễn Thị Lụa - trọn một tình yêu

Việt Thắng (Ban Thể Thao)Cập nhật 22:56 ngày 17/06/2017

VTV.vn - Hãy cùng lắng nghe những chia sẻ của đô vật Nguyễn Thị Lụa để biết đằng sau những tấm HCV rực rỡ là những trở ngại nào mà cô phải vượt qua?

Nhắc đến môn vật, có lẽ những ai yêu thích môn thể thao này đều sẽ nghĩ đến bộ đôi Nguyễn Thị Lụa và Vũ Thị Hằng - hai VĐV hàng đầu của Việt Nam hiện tại. Trong hai VĐV này, có lẽ đàn chị Nguyễn Thị Lụa là người có con đường sự nghiệp truân chuyên hơn. Sớm nổi danh với hàng loạt chiến tích ở trình độ châu Á, HCB Asiad 16, đặc biệt Cô là đô vật nữ đầu tiên 2 lần giành quyền tham dự Olympic.nhưng phải mãi đến SEA Games 27, Lụa mới có được tấm HCV SEA Games đầu tiên.

"Tôi sinh ra và lớn lên trong một ngôi làng có truyền thống về vật. Từ nhỏ tôi đã được thôi thúc cái niềm đam mê, và tôi đến với môn vật từ năm tôi 12 tuổi" - Nguyễn Thị Lụa chia sẻ.

"Khi mà bước vào tập luyện môn vật thì tôi đã gặp rất là nhiều khó khăn, nhưng cái khó khăn lớn nhất đối với tôi đó là vấn đề chấn thương. Tôi rất sợ mùa đông, vì mùa đông tôi thường phải thức dậy vào lúc 2h sáng. Phải bôi dầu nóng làm sao để cho cái chấn thương của mình nó được nóng lên, lúc đó tôi mới có thể ngủ tiếp được. Cái chấn thương của tôi đã gây cho tôi trở ngại rất là nhiều đối với cái bài tập của tôi cũng như cái thi đấu. Có nhiều trận đấu cái phần thắng của tôi chỉ tính bằng giây, nhưng lúc đó tôi đã bị tái phát chấn thương, làm cho tôi phải thua cuộc. Thực sự đó rất là đáng tiếc".

"Thực tế cái chấn thương của tôi đã luôn song hành cùng tôi qua các giải đấu, nhưng những thành tích mà tôi đã đạt được là một minh chứng cho thấy cái sự hi sinh của tôi không hề vô ích, và đó cũng là động lực cho bản thân tôi trong cuộc chiến với những chấn thương."

"Năm nay bộ môn vật của tôi không có chương trình tham dự SEA Games, đó thật sự là nỗi buồn rất là lớn khi mà bản thân tôi không được khoác trên mình cái nhiệm vụ to lớn đấy là mang cái thành tích về đóng góp cho đoàn thể thao Việt Nam. Nhưng thôi, nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, và cái mục tiêu quan trọng nhất của tôi là điều trị dứt điểm cái chấn thương và duy trì cái phong độ của mình cho các giải đấu tiếp theo."

"Môn vật không chỉ là môn thể thao mà nó như một người bạn, đã cùng tôi bước qua thời khắc vinh quang cũng như là khó khăn nhất của cuộc đời. Hiện tại và tương lai tôi sẽ chỉ đi trên con đường này mà thôi."